![]() |
Chiếc nhẫn cưới của Garner nằm lẫn trong đám cây cối đổ rạp sau trận bão kèm mưa lũ. Ảnh: Ashley Garner. |
Cả gia đình của Garner ở yên trong nhà trong vài ngày để đảm bảo an toàn và bắt đầu ra ngoài dọn dẹp khi bão tan.
"Khi các thành viên mới dọn dẹp được khoảng 10 phút, chồng tôi đang quét đi đống cành cây gãy ngổn ngang ngay cạnh nhà để xe thì phát hiện chiếc nhẫn nằm lẫn trong đám lá", Garner cho hay.
Garner nói rằng bản thân trước đó hoàn toàn không tin vào khả năng tìm lại chiếc nhẫn.
Khu phố của cô đã không trải qua trận lụt kinh hoàng như nhiều nơi trong tiểu bang, song sức gió 240 km/giờ của cơn bão đã quật ngã cây cối khắp khu vực.
"Với mức độ tàn phá khủng khiếp của cơn bão, việc tìm lại được nhẫn cưới đã mang lại cho tôi nhiều hy vọng", Garner bày tỏ khi chia sẻ câu chuyện của mình lên mạng xã hội.
![]() |
Đảo "thiên đường" Florida tan hoang sau bão Ian. Ảnh: AP. |
Bão Ian được coi là một trong những cơn bão tồi tệ nhất trong lịch sử nước Mỹ.
Tính đến ngày 9/10, ít nhất 123 người thiệt mạng vì bão Ian, theo giới chức Florida. Cảnh sát trưởng hạt Lee Carmine Marceno cho biết số tử vong có thể tiếp tục tăng lên, tới hàng trăm người.
Gần 400.000 ngôi nhà, cơ sở kinh doanh bị mất điện ở Florida sau khi bão Ian đổ bộ vào bang. Thành phố Fort Myers là một trong những nơi chịu ảnh hưởng nặng nề nhất của cơn bão.
Bão Ian khiến nước lũ dâng cao 5,5 m, nhấn chìm nhiều ngôi nhà ở Florida. Lũ dâng lên quá nhanh khiến nhiều người mắc kẹt bên trong, số khác bị cuốn xuống dòng nước chứa đầy bùn đất.
Theo Zing
" alt=""/>Tìm lại được nhẫn cưới sau cơn bão quái vật ở Mỹ"Tôi yêu trẻ con và tất cả lũ trẻ là con của bạn bè tôi. Tôi chỉ không chắc mình có yêu cuộc sống của mình khi tôi sinh con hay không", cô giải thích.
Giống với Ashley, ngày càng đông phụ nữ chọn từ bỏ việc làm mẹ. Từ đó, nhiều người trong số họ đang thăng tiến xa hơn trong sự nghiệp của họ so với các thế hệ trước và trở nên giàu có hơn.
Theo nghiên cứu mới của Ngân hàng Dự trữ Liên bang St. Louis, phụ nữ độc thân, không có con có tài sản trung bình 65.000 USD vào năm 2019, so với 57.000 USD của đàn ông có hoàn cảnh tương tự. Ở nhóm mẹ đơn thân, con số này là 7.000 USD.
Tập trung vào bản thân
Ngay cả trước khi Covid-19 xuất hiện, chuyện kết hôn, sinh con đẻ cái vốn đã bị nhiều thanh niên và người trưởng thành từ chối. Khó khăn do dịch bệnh gây ra có phần đẩy nhanh xu hướng này.
Một nghiên cứu của Trung tâm Nghiên cứu Pew vào năm ngoái cho thấy 44% người Mỹ trong độ tuổi 18-49 chưa có con nói rằng họ không có kế hoạch sinh con trong tương lai gần, tăng 7% so với năm 2018.
Tỷ lệ sinh ở Mỹ đã giảm trong 30 năm qua khi mọi người kết hôn muộn hơn và không có con.
Năm 1990, có khoảng 71 ca sinh mỗi năm cho mỗi 1.000 phụ nữ từ 15 đến 44 tuổi. Đến năm 2019, con số này đã giảm xuống gần 58 ca, theo một phân tích của Cục điều tra dân số. Đồng thời, tỷ lệ phụ nữ từ 25 đến 34 tuổi chưa có con đạt mức kỷ lục vào năm 2018.
Nhiều chuyên gia chỉ ra rằng chi phí gia tăng trong việc nuôi dạy một gia đình là một yếu tố quan trọng trong quyết định sinh ít hoặc không có con của người Mỹ.
Theo Viện Brookings, chi phí để nuôi dạy một đứa trẻ sinh từ năm 2015 trở đi đến năm 17 tuổi ước tính mất khoảng 310.605 USD. Với tốc độ lạm phát, con số tăng thêm khoảng 26.000 USD. Dự báo không bao gồm chi phí học đại học.
Ngoài chi phí nuôi dạy trẻ, còn những khoản khác phải xem xét.
Một số nghiên cứu đã chứng minh rằng phụ nữ đi làm phải chấp nhận "sự thiệt thòi khi làm mẹ" kể cả lúc mang thai hay sau khi sinh con.
Trong nghiên cứu thực hiện trước dịch bệnh, Julie Kashen, giám đốc phụ trách mảng bình đẳng kinh tế của phụ nữ tại tổ chức tư vấn Century Foundation, chỉ ra các bà mẹ bị giảm 15% thu nhập hàng năm cho mỗi đứa trẻ dưới 5 tuổi. Trong đó, các bà mẹ da màu và gốc Latin thường chịu rủi ro cao hơn các đồng nghiệp da trắng.
Thu nhập cao vẫn từ chối có con
Melissa Kearney, giáo sư kinh tế tại Đại học Maryland, cho rằng những thay đổi văn hóa cũng đang khiến phụ nữ trì hoãn hoặc bỏ qua việc làm mẹ.
Những người Mỹ là thanh niên trong những năm 1990 và đầu những năm 2000 lớn lên, chứng kiến một loạt các tiêu chuẩn khác nhau về hai khía cạnh: phụ nữ có sự nghiệp và nhiệm vụ nuôi dạy con cái.
Kearney, giám đốc của Nhóm Chiến lược Kinh tế Aspen và là bà mẹ 3 con, cho biết: “Ưu tiên của mọi người đã thay đổi. Không hẳn là phụ nữ ít thích trẻ con hơn hay nguyên nhân là có con quá tốn kém, mất thời gian. Đó đơn giản là sự khác biệt giữa thế hệ hiện tại so với thế hệ trước".
Ashley, người đã kết hôn 4 năm trước khi ly hôn vào năm 2008, có mức độ độc lập tài chính ở mức cao. Năm 2019, cô bỏ ra 90.000 USD mua căn hộ riêng và tiến hành cải tạo.
Kristyna, chị gái của cô, cũng độc thân và không có con. Ashley cho biết cô đã thực hiện 10 chuyến đi trong 12 tháng qua, thường là với nhóm bạn khoảng 25 người, phần lớn chưa lập gia đình và chưa có con.
Anna Dickson (41 tuổi), người gần đây đi du lịch cùng Ashley, giữ chức vụ giám đốc sản phẩm tại Google, bày tỏ: "Tất cả người trong nhóm đều rất thông minh, tài năng và đều độc lập". Dickson cũng đã ly hôn và hiện sống với bạn trai ở Manhattan (New York).
“Mọi người cảm thấy ít có nghĩa vụ hơn đối với gia đình mà họ sinh ra", Nicole Sussner Rodgers, người sáng lập và giám đốc điều hành của Family Story, một tổ chức tư vấn có trụ sở tại Washington chuyên về nâng cao nhận thức về các lựa chọn thay thế cho cấu trúc gia đình truyền thống, lý giải.
Tuy vậy, cuộc sống mà Ashley và Dickson đã chọn cũng có những mặt hạn chế.
Những người độc thân và không có con phải trả nhiều thuế hơn. Việc tự mình mua nhà cũng khó hơn rất nhiều, đặc biệt là với giá nhà và tiền thuê nhà ở mức cao kỷ lục, cùng với tỷ lệ thế chấp gia tăng. Một nỗi lo khác đối với những người không có con cái là thiếu người chăm sóc họ lúc về già.
Nhưng đối với Dickson, những ưu điểm của việc làm cha mẹ không nhiều hơn khuyết điểm.
“Tôi thích đi du lịch và đi bất cứ khi nào tôi muốn. Tôi thà hối hận vì không có con còn hơn hối hận vì đã có chúng”, Dickson, người có các cuộc vui với đại gia đình và bạn bè của cô trong suốt năm qua, bày tỏ.
Về phần Ashley, cô vẫn trả tiền để bảo quản trứng trong trường hợp đổi ý. Nhưng nếu vẫn chọn không có con, người phụ nữ cũng không thấy hối hận.
“Nếu bạn không có con, đó là một lựa chọn và không liên quan gì đến chuyện bạn sẽ kém hạnh phúc đi. Bạn cũng có thể rất vui khi đi theo con đường đó", cô khẳng định.
Theo Zing
" alt=""/>Phụ nữ độc thân, chưa có con ngày càng giàu hơnCô đồng nghiệp của chị Dần là người hiếm hoi phản đối kịch liệt việc tặng phong bì cho giáo viên, đặc biệt vào dịp 20/11. Người này nói rằng, tặng phong bì thầy cô vào dịp này là thiếu tôn trọng với nghề giáo. Có chăng, chị chỉ gửi chút quà nhỏ cho thầy cô vào dịp Tết hoặc cuối năm học.
Hơn 10 năm qua, các con của chị vẫn luôn được thầy cô yêu thương, dạy dỗ tận tình. Vì vậy, người mẹ này chưa bao giờ phải suy nghĩ, nặng nề với câu chuyện quà cáp cho thầy cô.
Phụ huynh ở TPHCM viết lời chúc mừng đến giáo viên trong dịp lễ 20/11 (Ảnh: Hoài Nam).
Chị Dần dè dặt hỏi thêm một người bạn có con cùng độ tuổi với con mình. Người bạn đáp: "Không, tớ không bao giờ mừng tiền hay quà cáp gì cho giáo viên cả".
Con của người bạn này học tại một trường song ngữ ở thành phố Thủ Đức, TPHCM. Ở đó, trường có hẳn quy định phụ huynh học sinh không tặng tiền, quà có giá trị cho giáo viên. Vậy nên, phụ huynh không khi nào phải quan tâm chuyện tặng quà cho giáo viên vào các dịp lễ, Tết.
Chị Dần ước giá như trường con mình học cũng có quy định như vậy.
"Thật lòng, tôi không muốn tặng quà giáo viên bằng phong bì nhưng từ khi con đi học đến nay, nhiều năm qua tôi đều đi phong bì.
Tôi bị tâm lý rất nặng nề nếu mình không quà cáp, phong bì thì liệu cô có chăm con mình tốt không? Con mình có bị phân biệt đối xử hay không? Dù tận trong đáy lòng tôi vẫn luôn cảm ơn các cô dạy dỗ, chăm sóc con mình", chị Lê Ngọc Dần nói.
Nếu để lựa chọn một cách thoải mái nhất, chị Dần khẳng định sẽ không đi phong bì thầy cô. Thay vào đó là món quà vừa phải, phù hợp với tài chính và tấm lòng của mình.
"Tôi xin lỗi nếu suy nghĩ này làm tổn thương các thầy cô giáo nhưng đó là nỗi lo lắng có thật của tôi", người mẹ bày tỏ.
Trước những ngày lễ, cũng như chị Dần, nhiều phụ huynh nặng trĩu lòng về việc tặng quà cho giáo viên. Trên nhiều diễn đàn tràn ngập các câu hỏi và cả băn khoăn của nhiều người nên tặng thầy cô quà gì, đi bao nhiêu...
Ở đó có cả những lo lắng, đong đếm, tính toán bao nhiêu là vừa, lỡ ít con mình có bị thiệt thòi không; hay cả tâm tư không tặng quà thầy cô được không?
Món quà giờ đây không chỉ dừng lại ở tấm lòng tri ân, cảm ơn với tinh thần "tôn sư trọng đạo" mà còn có thể gánh nặng chứa đựng những bất an, tâm tư, gửi gắm từ người tặng.
Bởi sau phụ huynh là những đứa con. Những ông bố bà mẹ mang mong muốn chính đáng là con mình được cô quan tâm, săn sóc, dạy dỗ tận tình và cũng như lo sợ con không được chăm sóc tốt hoặc sẽ bị "quan tâm đặc biệt"…
Như suy nghĩ của chị Dần, sự tính toán, cân đo đong đếm về món quà tặng thầy cô của phụ huynh có thể nhận về những phán xét, đánh giá không hay.
Việc nuôi con ăn học giờ đây rất nhiều chi phí, gánh nặng. Chỉ cần thêm một khoản chi tiêu phát sinh thôi là đã rất áp lực cho nhiều gia đình. Đi cùng đó là sự bất an, lo lắng con sẽ không được dạy dỗ tốt, bị đối xử bất công nếu mình không "đi" giáo viên như bao người.
Đâu chỉ ngày lễ 20/11, trong năm, bất kể ngày lễ nào, kể cả ngày không dính dáng gì đến giáo viên cũng có thể trở thành cái cớ để phụ huynh "quan tâm" nhà giáo. Tặng quà nhưng nào phải tặng quà, mà có khi là để tìm kiếm sự an tâm với mong muốn cô nhẹ nhàng hơn, cô tận tình hơn...
Phải nhìn thẳng, việc người học, phụ huynh cảm thấy không an toàn nếu không "chăm sóc" giáo viên; bố mẹ dùng phong bì để trấn an tâm lý, để mong đổi sự yên tâm cho con ở trường là điều vô cùng đau đớn của giáo dục.
Cô Nguyễn Ngọc Phương, giáo viên bậc tiểu học ở TPHCM cho biết, trước đây khi thấy nhiều người so đo, tính toán về việc tặng quà cho giáo viên, cô có cảm giác rất khó chịu.
Nhiều lần, trên mạng xã hội, cô Phương từng tranh cãi qua lại quanh chủ đề hỏi nhau tặng quà giáo viên bao nhiêu, ít hay nhiều.
Nhưng giờ đây, cô Phương chia sẻ, cô thấy thông cảm cho nỗi lòng của phụ huynh hơn khi hiểu phía sau những đong đếm, tính toán đó có thể là những khó khăn, lo lắng, bất an của phụ huynh…
Cô Phương thẳng thắn cho biết, cô vẫn nhận quà từ phụ huynh, từ học sinh, có cả phong bì. Tuy nhiên, cô đang học cách không đánh giá, phán xét người khác và cả bản thân mình qua những món quà.
Trong câu chuyện quà tặng giáo viên ngày lễ, cô Phương cho rằng, phụ huynh và giáo viên hãy tự gỡ nút thắt trong lòng mình, đừng quá nặng nề trong việc tặng quà và cả nhận quà.
Món quà lớn nhất của người thầy tặng chính mình là trách nhiệm, hết lòng cho công việc (Ảnh: Hoài Nam).
Phụ huynh cần mạnh dạn bỏ suy nghĩ nếu không quà cáp thì con mình sẽ không được quan tâm. Và người thầy cần bỏ tâm lý vòi vĩnh, đừng đặt mình ở tâm thế người khác phải biết ơn mình, phải quà cáp cho mình...
Giáo viên cần xác định một cách rõ ràng việc dạy dỗ học sinh là trách nhiệm với chính bản thân mình, với công việc mình lựa chọn để mưu sinh, để cống hiến.
Khi đó, phụ huynh tặng quà giáo viên hay không, tặng quà thế nào, giáo viên nhận quà hay không sẽ không còn là vấn đề phải bận lòng hay tranh luận.
" alt=""/>Người mẹ nói thật: "Tôi lo sợ nếu không đi phong bì giáo viên dịp 20/11"